【漢語大詞典●徙官】
<P align=center>【漢語大詞典●徙官】<p><br>遷徙官職。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指被遷之官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·龜策列傳褚少孫論』:“徙官聞言不徙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>居官有憂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明高叔嗣『再調考功作』詩:“引疾三上書,微願不克諧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>徙官復在茲,心跡一何乖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明文徵明『送嘉定尹王君赴召敘』:“故余不惜其徙官之獨後,而獨幸其得民之久且深也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]