豐碩 發表於 2013-3-13 21:25:10

【漢語大詞典●徑情】

<P align=center>【漢語大詞典●徑情】<p><br>
任性;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
任意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『鶡冠子·著希』:“夫義,節欲而治;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
禮,反情而辨者也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故君子弗徑情而行也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『拙庵記』:“人之笑吾,吾以爲喜;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
人之怒吾,吾徑情而直趨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃六鴻『福惠全書·刑名·人命上』:“逞怒一時,徑情殺之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曼華『同盟會<民報>始末記』:“故以爲與其陳師鞠旅,耗時費財而不能濟,不若徑情孤往,潛屠暗殺更使敵虜怯心褫魄也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●徑情】