豐碩 發表於 2013-3-12 17:24:37

【漢語大詞典●徒然】

<P align=center>【漢語大詞典●徒然】<p><br>
1.僅僅如此。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·春申君列傳』:“今君相楚二十餘年,而王無子,即百歲後將更立兄弟……君又安得長有寵乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 非徒然也,君貴用事久,多失禮於王兄弟,兄弟誠立,禍且及身,何以保相印江東之封乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.偶然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂無因。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·竇融傳』:“毀譽之來,皆不徒然,不可不思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·王曇首傳論』:“王曇首之才器,王僧綽之忠直,其世祿不替也,豈徒然哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『石氏畫苑記』:“幼安識慮甚遠,獨口不言耳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>今年六十一,狀貌如四十許人,須三尺,郁然無一莖白者,此豈徒然者哉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸宋犖『<明遺民詩>序』:“嗚呼!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 詩必發憤而作,非徒然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶枉然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>白白地;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不起作用。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『爲范始興作求立太宰碑表』:“瞻彼景山,徒然望慕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜荀鶴『亂後宿南陵廢寺』詩:“男兒仗劍酬恩在,未肯徒然過一生。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元趙雍『水調歌頭』詞:“功名自來無意,富貴浮雲何濟,於我亦徒然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·王叔英傳』:“生既已矣,未有補於當時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
死亦徒然,庶無慚於後世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>秦牧『<長河浪花集>序』:“徒然感歎往事,無補實際,只好用今后有生之年的辛勤努力,來補償過去的不足。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●徒然】