【漢語大詞典●徒御】
<P align=center>【漢語大詞典●徒御】<p><br>挽車、御馬的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·車攻』:“徒御不驚,大庖不盈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“徒,輦也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>御,御馬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢張衡『西京賦』:“徒御悅,士忘罷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『和董中庶古散調辭贈尹果毅』:“低徊顧徒御,慘色懸雙眉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『元史·文宗紀二』:“徒御弗愼,屨爽節宣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]