豐碩 發表於 2013-3-12 17:21:59

【漢語大詞典●徒旅】

<P align=center>【漢語大詞典●徒旅】<p><br>
1.旅客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·謝靈運<七里瀨>詩』:“孤客傷逝湍,徒旅苦奔峭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呂向注:“言旅客奔往,皆多傷苦於此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『鐵堂峽』詩:“威遲哀壑底,徒旅慘不悅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·自明』:“吾目幸矣,吾見大衢焉,紛如其間者,非車馬徒旅乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指同行的伙伴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『前出塞』詩之二:“出門日已遠,不受徒旅欺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.徒眾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·五行志』:“諸將紛爭,頗喪徒旅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『資治通鑑·唐太宗貞觀四年』:“今借使十國入貢,其徒旅不減千人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>邊民荒耗,將不勝其弊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳敏樹『唐子方方伯夢硯齋銘』:“陳公驟起鄕閭,捐家室,誓徒旅,蹈鋒飲血,其軍最爲雄健矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●徒旅】