【漢語大詞典●後堂】
<P align=center>【漢語大詞典●後堂】<p><br>1.猶后宮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后妃的居室。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢劉向『九歎·湣命』:“逐下祑於後堂兮,迎宓妃於伊雒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·皇后紀上·明德馬皇后』:“遂見寵異,常居後堂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.后面的堂屋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·張禹傳』:“禹性習知音聲,內奢淫,身居大第,後堂理絲竹筦弦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·談異四·劍俠』:“傳呼令入,至後堂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>堂中惟設一榻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『老殘遊記』第十七回:“<剛弼>早坐不住,退往後堂去了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.指屋后的庭院。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐李商隱『燕台詩·夏』:“前閣雨簾愁不卷,後堂芳樹陰陰見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]