豐碩 發表於 2013-3-12 16:08:25

【漢語大詞典●後】

<P align=center>【漢語大詞典●後】<p><br>
①[hòuㄏㄡˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』胡口切,上厚,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』胡遘切,去候,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.時間較遲或較晩,與“先”相對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·坤』:“君子有攸往,先迷後得主。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·佞倖傳·石顯』:“恐後漏盡宮門閉,請使詔吏開門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指動作或事情完成之后。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋徐鉉『和門下殷侍郞新茶二十韻』:“碾後香彌遠,烹來色更鮮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.后代,子孫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·瞻卬』:“無忝皇祖,式救爾後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“後,謂子孫也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『陳書·高祖紀上』:“<高祖>漢太丘長陳寔之後也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方文『述哀』詩:“凶人斬我後,田園又見奪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.承繼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『商君書·境內』:“陷隊之士知疾鬭,不得斬首隊五人,則陷隊之士、人賜爵一級,死則一人後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高亨注:“一人後,言家中一人繼承其爵位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·武帝紀』:“其舉義兵已來,將士絶無後者,求其親戚以後之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『韓滂墓志銘』:“滂既兄弟二人,而率府長子百川早死,無嗣,其叔祖愈,命滂歸後其祖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.后世。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·長見』:“故審知今則可知古,知古則可知後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·祝盟』:“後之君子,宜在殷鑑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『柳子厚墓志銘』:“其文學辭章,必不能自力以致必傳於後如今無疑也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.指與“前”或“上”相對的方位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·武成』:“前徒倒戈,攻於後以北。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·樂記』:“行成而先,事成而後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“後謂位在下也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『元和聖德詩』:“韋臯去鎮,劉闢守後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>碧野『我們的力量是無敵的』第一章:“現在秋天的太陽快要落到平原極西頭的呂梁山后了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.落在后面。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·微子』:“子路從而後,遇丈人以杖荷蓧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·藩鎮傳·李正己』:“時回紇恃功橫,諸軍莫敢抗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>正己欲以氣折之,與大酋角逐,衆士皆牆立觀,約曰:後者批之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.指劍環。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·考工記·桃氏』:“中其莖,設其後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>戴震注:“後,謂劍環,即鐔也,在人所握之下,故名後。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.指肛門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『新序·雜事四』:“惠王之後蛭出,故其久病心腹之疾皆愈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸兪正燮『癸巳類稿·持素證篇三』:“寒氣客於小腸,小腸不得成聚,故後泄腹痛矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.猶呵、啊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示語氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王周『問春』詩:“把酒問春因底意?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 爲誰來後爲誰歸?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金董解元『西廂記諸宮調』卷五:“多應是爲我後,憑地細思憶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元曾瑞『快活三過朝天子·勸娼』曲:“愛賢後誰強如李亞仙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.姓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代有後贊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『新五代史·漢家人傳』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●後】