【漢語大詞典●律諷】
<P align=center>【漢語大詞典●律諷】<p><br>指律詩中的諷喩詩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋洪適『<元氏長慶集>原跋』:“聲勢沿順、屬對穩切者,爲律詩,以七言、五言爲兩體;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
稍存寄興、與諷爲流者,爲律諷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]