豐碩 發表於 2013-3-12 16:01:48

【漢語大詞典●律詩】

<P align=center>【漢語大詞典●律詩】<p><br>
詩體名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>近體詩的一種。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>起源於南北朝,成熟於唐初。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>格律要求嚴格。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>分五言、七言兩種,簡稱五律、七律。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以八句爲定格。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>每句有一定的平仄格式;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
雙句押韻,以押平聲爲常,首句可押可不押。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中間四句除特殊情況外必須對偶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦偶有六律。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其句數在八句以上者稱排律。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·文藝上·杜甫傳贊』:“唐興,詩人承陳隋風流,浮靡相矜。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至宋之問、沈佺期等,硏揣聲音,浮切不差,而號‘律詩’,競相襲沿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋洪適『<元氏長慶集>原跋』:“聲勢沿順,屬對穩切者爲律詩,以七言、五言爲兩體。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王應奎『柳南隨筆』卷三:“律詩起於初唐,而實肧胎於齊梁之世。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●律詩】