豐碩 發表於 2013-3-12 15:49:34

【漢語大詞典●衍溢】

<P align=center>【漢語大詞典●衍溢】<p><br>
1.水滿溢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·河渠書』:“河菑衍溢,害中國也尤甚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·司馬相如<難蜀父老>』:“昔者洪水沸出,氾濫衍溢,民人升降移徙,崎嶇而不安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呂向注:“氾濫衍溢,大水貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『黃樓賦』:“在漢元光,河決瓠子,騰蹙钜野,衍溢淮泗,梁楚受害,二十餘歲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.多餘;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
剩余。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢荀悅『漢紀·文帝紀』:“漢初,國家簡易,制度未備,衣食貲糧無限,富者衍溢,貧者或不足。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢董仲舒『春秋繁露·十指』:“德澤廣大,衍溢於四海。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淩曙注引顏師古曰:“衍溢,言有餘也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『戕竹記』:“今土宇廣斥,賦入委疊,上益篤儉,非有廣居盛囿之侈,縣官材用,顧不衍溢朽蠹,而一有非常,斂取無藝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.引申爲延伸,擴展。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王闓運『王兵備詩序』:“仙屛(許仙屛)與鄧彌之友善,專學杜子美;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
太傅喜效韓退之,間衍溢爲黃魯直。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●衍溢】