【漢語大詞典●衎爾】
<P align=center>【漢語大詞典●衎爾】<p><br>亦作“衎而”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
和適自得貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·檀弓上』:“居處言語飲食衎爾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“衎爾,自得貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陳澔集說:“衎爾,和適之貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉左思『吳都賦』:“於是樂只衎而,歡飫無匱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王闓運『長沙攸縣慶都龍君季七十六行狀』:“人之見君者當在環堵幾榻,不具衣服,言語衎爾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]