豐碩 發表於 2013-3-12 15:05:52

【漢語大詞典●彼此】

<P align=center>【漢語大詞典●彼此】<p><br>
1.那個和這個,雙方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·經說下』:“正名者‘彼此’。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>彼此可:‘彼彼’止於彼;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
‘此此’止於此。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>彼此不可:彼且此也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
此亦可彼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『與呂長悌絕交書』:“間令足下,因其順親,蓋惜足下門戶,欲令彼此無恙也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王嘉甫『八聲甘州』套曲:“眞眞彼此都相樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第二六回:“彼此相見日多,漸漸的混熟了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『寒夜』十八:“都是一家人,彼此多少讓點步,就沒有事了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指不一致或不一致的意見。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉張華『博物志』卷四:“<復肉刑事>夏侯玄、李勝、曹羲、丁謐建私議,各有彼此,故遂寢焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·諸葛亮傳』“羽飛乃止”南朝宋裴松之注:“雖聞見異詞,各生彼此,乖背至是,亦良爲怪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『唐故國子司業竇公墓志銘』:“歷六府五公,文武細麤不同,自始及終,於公無所悔望有彼此言者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.客套話。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示大家一樣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:“您老眞是老當益壯,可佩!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 可佩!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>“彼此彼此!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 您也不比我差。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●彼此】