【漢語大詞典●往復】
<P align=center>【漢語大詞典●往復】<p><br>1.來回;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
往返。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『孔公墓志銘』:“海道以年計往復,何月之拘?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·項忠傳』:“今秋深草寒,若更調他軍,恐往復需時,賊得遠遁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·局詐』:“五更攜眷去,不知何作,言往復可三日耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.往而復來,循環不息。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉郭璞『江賦』:“呼吸萬里,吐納靈潮,自然往復,或夕或朝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐黃滔『融結爲河嶽賦』:“星辰晝夜以明滅,烏兔東西而往復。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『甌北詩話·吳梅村詩四』:“此等處,關棙一轉,別有往復迴環之妙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶進退。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『素問·六微旨大論』:“故氣有往復,用有遲速。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張介賓注:“氣有往復,進退。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]