【漢語大詞典●往古】
<P align=center>【漢語大詞典●往古】<p><br>古昔;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
從前。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『韓非子·難言』:“時稱詩書,道法往古,則見以爲誦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·外戚世家』:“往古國家所以亂也,由主少母壯也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋慧通『駁顧道士夷夏論』:“然夫大道難遵,小成易習,自往古而致歎,非來今之所慨矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『華蓋集·雜感』:“仰慕往古的,回往古去罷!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]