【漢語大詞典●征商】
<P align=center>【漢語大詞典●征商】<p><br>1.征收商業稅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孟子·公孫丑下』:“古之爲市也,以其所有易其所無者,有司者治之耳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>有賤丈夫焉,必求龍斷而登之,以左右望,而罔市利。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>人皆以爲賤,故從而征之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>征商自此賤丈夫始矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>朱熹集注:“後世緣此遂征商人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋孝宗隆興元年』:“陛下注意將臣,然武舉唱第名在一二者,固蒙褒擢,余皆任以榷酤、征商之事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.往來販賣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『亡兄子瞻端明墓志銘』:“舊主東南漕法,聽操舟者私載物貨征商,不得留難,故操舟者富厚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]