豐碩 發表於 2013-3-8 23:07:00

【漢語大詞典●彷徉】

<P align=center>【漢語大詞典●彷徉】<p><br>
亦作“彷佯”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“彷洋”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.周遊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
遨遊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·宋玉<招魂>』:“彷徉無所倚,廣大無所極些。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張銑注:“彷徉,遊行貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·吳王濞列傳』:“故吳王欲內以鼂錯爲討,處隨大王後車,彷徉天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·盧藏用傳』:“<藏用>與兄徵明偕隱終南、少室二山,學練氣,爲辟穀,登衡廬,彷洋岷峨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.徘徊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·管輅傳』:“君夜在堂戶前,有一流光如燕爵者,入居懷中,殷殷有聲,內神不安,解衣彷佯,招呼婦人,覓索餘光。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陸云『悲郢』:“步江潭以彷徉,頻行吟而含瘁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『庵中晩思』詩:“小庵摩腹獨彷徉,俗事紛紛有底忙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●彷徉】