【漢語大詞典●役法】
<P align=center>【漢語大詞典●役法】<p><br>1.謂爲法令所役使。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『愼子』逸文:“以力役法者,百姓也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
以死守法者,有司也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
以道變法者,君長也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋宋祁『宋景文公筆記·雜說』:“作法者君,守法者臣,役法者民。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.差役之法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋秦觀『論議上』:“夫所謂役法者,其科條品目雖曲折不同,大抵不過差、免二法而已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·食貨志二』:“役法定於洪武元年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]