【漢語大詞典●行爵】
<P align=center>【漢語大詞典●行爵】<p><br>1.賜爵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·月令』:“命太尉贊桀俊,遂賢良,舉長大,行爵出祿必當其位。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『韓非子·難一』:“<文公>辭雍季,以舅犯之謀與楚人戰以敗之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>歸而行爵,先雍季而後舅犯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶行觴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·衛康叔世家』:“召護駕乘車,行爵食炙,奉出公輒犇魯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]