【漢語大詞典●行禪】
<P align=center>【漢語大詞典●行禪】<p><br>佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂打坐靜修。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐白居易『傳法堂碑』:“有問師之心要。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>曰:‘師行禪演法,垂三十年;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
度白黑衆,殆百千萬億。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>應病授藥,安可以一說盡其心要乎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐方干『題龜山穆上人院』詩:“牀上水雲隨坐夏,林西山月伴行禪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]