豐碩 發表於 2013-3-8 22:28:25

【漢語大詞典●行邁】

<P align=center>【漢語大詞典●行邁】<p><br>
行走不止;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
遠行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·王風·黍離』:“行邁靡靡,中心如醉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“邁亦爲行,對行言,則爲遠行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>行邁連言,猶『古詩』云‘行行重行行’也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·指瑞』:“實者驎至,無所爲來,常有之物也,行邁魯澤之中,而魯國見其物遭獲之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『催宗文樹雞柵』詩:“吾衰怯行邁,旅次展崩迫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明楊士奇『漢江夜泛』詩:“悠悠念行邁,慊慊懷所懽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周詠康『雜詩』:“行邁多傷感,淒愴理素琴,一彈再三嘆,哀響入雲岑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“行行”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●行邁】