豐碩 發表於 2013-3-8 22:27:24

【漢語大詞典●行實】

<P align=center>【漢語大詞典●行實】<p><br>
亦作“行寔”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.行爲朴厚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『舉荐張籍狀』:“學有師法,文多古風,沈默靜退,介然自守,聲華行實,光映儒林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂實際行爲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
實際。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『擬寒山拾得』詩之十八:“汝無行實者,以取著名高。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>行實尙非實,利名豈堅牢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋仁宗慶曆四年』:“范仲淹等意欲復古勸學,數言興學校,本行實,詔近臣議。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指生平事跡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐黃滔『華嚴寺開山始祖碑銘』:“十一年,其徒從紹疏師行實於闕,昇其院爲華嚴寺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金王若虛『王氏先塋之碑』:“爲人後者,生盡愛敬,死極哀戚,立身揚名,以顯其親,宜若足矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>而又思所以致美乎松楸,而增光乎泉壤,表其行寔,大書深刻,爲不朽之說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『雷府君墓志銘』:“既葬十餘年,燧自狀其行實,謁濂爲之銘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶行狀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>記述死者生平事跡的文章。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方苞『書直隸新安張烈婦荊氏行實後』:“往年,或以烈婦荊氏行實視余。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『且介亭雜文二集·論諷刺』:“人大抵願意有名,活的時候做自傳,死了想有人分訃文,做行實,甚而至於還‘宣付國史館立傳’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●行實】