【漢語大詞典●行徑】
<P align=center>【漢語大詞典●行徑】<p><br>亦作“行逕”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
行爲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
舉動。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元睢玄明『耍孩兒·詠鼓』套曲:“樂官行徑咱參破,全仗著聲名過活。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·山人·山人歌』:“張以母老,至庚辰科即絶意公車。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>足跡不入公府,與王行逕迥別,故有此歌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十二:“平日行徑如此,所以唐仲友也與他相好。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·談獻三·范呂二公』:“予與介儒生平行徑臭味無一不同。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]