豐碩 發表於 2013-3-8 21:26:39

【漢語大詞典●行客】

<P align=center>【漢語大詞典●行客】<p><br>
1.行旅;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
客居。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢劉向『列女傳·阿谷處女』:“行客之人,嗟然永久,分其資財,棄於野鄙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·儒林傳下·服虔』:“舉孝廉,稍遷,中平末,拜九江太守。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>免,遭亂行客,病卒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.過客;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
旅客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·精神訓』:“是故視珍寶珠玉猶礫石也,視至尊窮寵猶行客也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高誘注:“行客,猶行路過客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·夷貊傳下·文身國』:“土俗歡樂,物豊而賤,行客不齎糧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王廷相『秋日巴中旅行』詩:“巴東秋氣早,行客已悽悽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『喀爾美蘿姑娘』:“平時很寥寂的行店都競爭著裝飾起來招誘行客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指后到的客人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與坐客相對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第十二回:“講行客拜坐客,也是等他二位來;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
難道母親就這樣跑到街上去不成?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『天雨花』第二七回:“行客每先看坐客,徧望鄕中親友們。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●行客】