【漢語大詞典●行跡】
<P align=center>【漢語大詞典●行跡】<p><br>亦作“行跡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“行蹟”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
事跡;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
行爲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『東觀漢記·平原懷王勝傳』:“平原王葬,鄧太后悲傷,命史官述其行跡,爲傳誄,藏於王府。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·皇后紀序』:“故考列行跡,以爲『皇后本紀』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸姚鼐『河南孟縣知縣新城魯君墓表』:“君少讀書,慕古人行蹟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>沙汀『丁跛公』:“他把她們看成空氣一樣,一點也不因此檢點一下自己的行跡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]