【漢語大詞典●行門】
<P align=center>【漢語大詞典●行門】<p><br>1.圍棋法,隔一路叫行門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『圍棋義例』:“門,閉也,閉之使不得出曰門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隔一路曰行門,二路曰大門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂修道境界。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸龔自珍『禮龍樹齋結鬘都序』:“行門七門:持少多戒第一門;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
半跏第二門;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
治阿那波那第三門;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
持名第四門;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
坐時歷別,觀時不二第五門;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
行起解絶第六門;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
結不思議金色光世界第七門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]