【漢語大詞典●行泥】
<P align=center>【漢語大詞典●行泥】<p><br>在泥路上行走。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>比喩處世凡庸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『左傳·襄公三十年』:“以晉國之多虞,不能由吾子,使吾子辱在泥塗久矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·逸民傳·矯愼』:“仲彦足下:勤處隱約,雖乘雲行泥,棲宿不同,每有西風,何嘗不歎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指犁田。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋楊侃『皇畿賦』:“越卒執手,吳牛行泥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>霜早刈速,春寒種遲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]