【漢語大詞典●行來】
<P align=center>【漢語大詞典●行來】<p><br>1.往來;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
出入。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語出『逸周書·大聚』:“市有五均,早莫如一,送行逆來,振乏救窮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·方術傳下·計子勳』:“計子勳者,不知何郡縣人,皆謂數百歲,行來於人間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·裴度傳』:“度視事,下令唯盜賊、鬭死抵法,餘一蠲除。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>行來不限晝夜,民始知有生之樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·晉成帝咸康六年』:“宇文舉國賤之(慕容翰),不復省錄,以故得行來自遂,山川形便,皆默記之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>胡三省注:“行來,猶言往來也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.走來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第十一回:“却說安公子一行人,別了十三妹迤邐行來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]