豐碩 發表於 2013-3-8 12:10:11

【漢語大詞典●行李】

<P align=center>【漢語大詞典●行李】<p><br>
1.使者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·僖公三十年』:“行李之往來,共其乏困。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>杜預注:“行李,使人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·賀蘭祥傳』:“既與梁通好,行李往來,公私贈遺,一無所受。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『春秋明經·衛人立晉』:“奈之何討賊之後,遽爾相率自置其君,而不使一介行李告於天子,視周室如無人焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸郝懿行『證俗文』卷六:“古者行人謂之‘行李’,本當作‘行理’,理,治也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>作‘李’者,古字假借通用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“行理”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.出使。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·宗欽傳』:“頃因行李,承足下高問,延佇之勞,爲日久矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『送戴料院』詩:“世路豈云極,念子行李頻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·劉宗周傳』:“貴州巡按蘇琰以行李被訐於監司。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.唐時稱官府導從人員。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·溫造傳』:“臣聞元和、長慶中,中丞行李,不過半坊,今乃遠至兩坊,謂之‘籠街喝道’,但以崇高自大,不思僭擬之嫌,若不糾繩,實虧彜典。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·慈恩寺題名遊賞賦詠雜記』:“薛(薛逢)監晩年厄於宦途,嘗策羸赴朝,値新進士榜下,綴行而出。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>時進士團所由輩數十人,見逢行李蕭條,前導曰:‘迴避新郞君!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>逢囅然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孫光憲『北夢瑣言』卷四:“靑城縣彌勒會妖人……乃僞作陳僕射行李,云山東盜起,車駕必謀幸蜀,先以陳公走馬赴任。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.行旅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指行旅的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢蔡琰『胡笳十八拍』:“追思往日兮行李難,六拍悲來兮欲罷彈。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『贈蘇四徯』詩:“別離已五年,尙在行李中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元傅若金『送張秀才北上時將赴海』詩:“身逐征帆赴海涯,道逢行李問京華。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>惕微『光復湯邑小史』:“舟行兩日,遂抵蘭溪,行李往還,此爲通道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.引申爲行程、行蹤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『古尊宿語錄·佛眼普說語錄』:“到者裏須是行李正當,日久月深,淹浸得熟,便會去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜牧『聞范秀才自蜀遊江湖』詩:“歸時愼行李,莫到石城西。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.出行所帶的東西。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明馮惟敏『南鎖南枝·盹妓』曲:“半夜三更路兒又蹺蹊,東倒西欹顧不的行李。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『背影』:“我買票,他忙著照看行李。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.比喩負擔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『創業史』第二部第十章:“當初建社的開頭,我看得沒這么淸楚,我光看見革命,沒看見復雜,增福同志,咱倆的行李可不輕啊!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●行李】