【漢語大詞典●行奸】
<P align=center>【漢語大詞典●行奸】<p><br>亦作“行姦”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.做欺詐邪惡的事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『雷說上』:“縱私而滅公,倚勢而行姦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂淫汙婦女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王栐『燕翼詒謀錄』卷二:“若黨類頗多,則爲刼盜縱火,行奸殺人,不防其微,必爲大患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷二八:“既是你請他,怎麽你未到家,他倒先去行奸殺人?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]