【漢語大詞典●行川】
<P align=center>【漢語大詞典●行川】<p><br>1.流水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸云『九湣·修身』:“背夏首以窘逝兮,泝行川而永歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『撰征賦』:“陶逸豫於京甸,違險難於行川。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.經行的江河。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·江淹<袁太尉從駕詩>』:“詔徒登季月,戒鳳藻行川。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“行川,所行之川也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]