豐碩 發表於 2013-3-8 11:19:56

【漢語大詞典●巖野】

<P align=center>【漢語大詞典●巖野】<p><br>
亦作“嵓野”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
傅岩之野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語本『書·說命上』:“王庸作書以誥曰:‘以台正於四方,惟恐德弗類,茲故弗言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>恭默思道,夢帝賚予良弼,其代予言。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>乃審厥象,俾以形旁求於天下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>說築傅巖之野,惟肖,爰立作相。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王置諸其左右。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后用以指隱士所居之處或山野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『與杜相公書』:“當今內自京師,外至巖野,宿師碩士,傑立相望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『上仁宗皇帝言事書』:“才之可以爲公卿者,困於無補之學,而以此絀死於嵓野,蓋十八九矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·楊徽之傳』:“乃至周巖野以聘隱淪,盛科選以來才彦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·用賢』:“二賢近在左右,人皆不知;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
其處於下位,淪於巖野者,又孰從而知之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●巖野】