豐碩 發表於 2013-3-8 11:09:09

【漢語大詞典●巖石】

<P align=center>【漢語大詞典●巖石】<p><br>
1.高大的石塊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
大石塊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·高祖本紀』:“高祖即自疑,亡匿,隱於芒碭山澤巖石之間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁江淹『詣建平王上書』:“其上則隱於篇肆之間,臥於巖石之下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳康祺『郞潛紀聞』卷三:“<蘇州滄浪亭>巖石玲瓏,水木淸美,遂爲城中名勝之冠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊沫『靑春之歌』第一部第三章:“第二天大早,她就被海浪拍打著岩石的聲音催醒了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.比喩重臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>語出『詩·小雅·節南山』:“節彼南山,維石巖巖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>赫赫師尹,民具爾瞻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『與北京韓侍中啟』:“自避遠於煩機,久淹回於外服,宜從嚴石之望,趣正袞衣之歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『聞京尹范希文等謫官』詩:“大議搖巖石,危言犯采旒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蒼黃出京府,憔悴謫南州。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指構成地殼的礦物的集合體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>分火成岩、水成岩和變質岩三大類。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●巖石】