豐碩 發表於 2013-3-8 11:03:55

【漢語大詞典●巉巉】

<P align=center>【漢語大詞典●巉巉】<p><br>
1.形容山勢峭拔險峻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張祜『遊天台山』詩:“巉巉割秋碧,媧女徒巧補。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸厲鶚『東城雜記·僧了心』:“危層巉巉千仞,吾人駭目動心,疑將壓焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指陡峭的山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『寄謝師直』詩:“邀我陟巉巉,宿霧方冥冥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.形容山石突兀重疊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐孫樵『龍多山錄』:“屹石巉巉,別爲東巖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明袁宏道『墨畦』:“未至康陵里許,山骨巉巉,與古樹根相錯而出。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.形容面貌瘦削的樣子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『題傳神』詩:“巉巉骨法吾能相,難著淩煙劍佩中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.鋒利尖銳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·夢狼』:“甲撲地化爲虎,牙齒巉巉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱自淸『羊群』:“狼們終於張開血盆般的口,露列著巉巉的牙齒,像多少把鋼刀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.形容詞后綴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元無名氏『梧桐葉』楔子:“悶懨懨人間白晝,靜巉巉門掩靑春。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明孟稱舜『桃花人面』第三折:“嬌滴滴日暖笑花顔,靜巉巉人去思花面。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明馮惟敏『雁兒落·題劉伊坡壽域』套曲:“俺則道冷淸淸養老宮,却原來淨巉巉藏貞洞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●巉巉】