【漢語大詞典●崩隕】
<P align=center>【漢語大詞典●崩隕】<p><br>亦作“崩殞”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“崩霣”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.塌陷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝陳徐陵『廣州刺史歐陽頠德政碑』:“天地崩霣,川塚沸騰,群悍酋豪,更爲禍亂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.迸裂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『陳書·廢帝紀』:“上天降禍,大行皇帝奄棄萬國,攀號靡及,五內崩殞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶痛心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁任昉『爲褚諮議蓁讓代兄襲封表』:“永惟情事,觸目崩隕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一本作“崩殞”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]