【漢語大詞典●崑調】
<P align=center>【漢語大詞典●崑調】<p><br>1.亦稱“崑山調”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>即昆腔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明馮夢龍『掛枝兒·眼里火』:“淸溜溜押幾句崑山調。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>潘漠華『牧生和他的笛』:“他能吹出昆調、徽腔,他又能仿吹鷓鴣、布谷的春聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指西昆體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明胡應麟『詩藪·雜編·閏餘中』:“熙豊以還,亦有作崑調者,歐陽公‘組甲光寒圍夜帳’……是也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“崑體”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]