【漢語大詞典●崎錡】
<P align=center>【漢語大詞典●崎錡】<p><br>1.不安貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·陸機<文賦>』:“曁音聲之迭代,若五色之相宣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>雖逝止之無常,固崎錡而難便。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“崎錡,不安貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.引申爲曲解附會。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>卷庵『蔽廬叢志序』:“崎錡訓詁,恒遲回於‘虎伏禾’之文;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
墨守六書,復牽就於‘馬頭人’之義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]