【漢語大詞典●崧高】
<P align=center>【漢語大詞典●崧高】<p><br>1.山大而高。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·崧高』:“崧高維嶽,駿極於天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“崧,高貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>山大而高曰崧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.即嵩山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·翼奉傳』:“臣願陛下徙都於成周,左據成皋,右阻黽池,前鄕崧高,後介大河。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸陳田『明詩紀事丁籤·李夢陽』:“關中李夢陽,崧高之秀,上薄靑冥;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
龍門九派,一瀉千里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“嵩山”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]