【漢語大詞典●峻激】
<P align=center>【漢語大詞典●峻激】<p><br>1.湍急。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·江水二』:“江水又東逕流頭灘,其水幷峻激奔暴,魚鼈所不能遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.比喩書法剛勁有力。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宣和書譜·婦人薛濤』:“作字無女子氣,筆力峻激。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶過激,偏激。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明陸垹『簣齋雜著·時務策』:“容峻激之辭,大茹納之量。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]