【漢語大詞典●峻谷】
<P align=center>【漢語大詞典●峻谷】<p><br>陡深的山谷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·班固<幽通賦>』:“攬葛藟而授余兮,眷峻谷曰勿墜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注引曹大家曰:“言夢臨深谷欲墜,見神持葛來授我也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北齊劉晝『新論·激通』:“登峭嶺者,則欲望遠;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
臨峻谷者,必欲窺墟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇洵『攻守』:“大山峻谷,中盤絶徑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]