【漢語大詞典●峰頭】
<P align=center>【漢語大詞典●峰頭】<p><br>亦作“峰頭”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
峰頂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐皮日休『傷史拱山人』詩:“峰頭孤塚爲雲穴,松下靈筵是石林。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明徐弘祖『徐霞客遊記·滇遊日記十』:“由峰頭西盤,半里,復隨峽北行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸沈受宏『武林雜感』詩:“寶石峰頭語塔鈴,夜深鬼火映沙汀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郁達夫『舒姑屛題壁』詩:“桐柏峰頭別起廬,飛升人共說麻姑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]