【漢語大詞典●峨冕】
<P align=center>【漢語大詞典●峨冕】<p><br>亦作“峩冕”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
高冠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古代大夫以上所服。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦指戴高冕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
受爵賞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『往在』詩:“登階捧玉冊,峨冕聆金鐘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『秋日荊南送石首薛明府三十韻』:“賞從頻峨冕,殊恩再直廬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>峨,一本作“峩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]