【漢語大詞典●峨峨】
<P align=center>【漢語大詞典●峨峨】<p><br>亦作“峩峨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.高貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·<楚辭·招魂>』:“增冰峨峨,飛雪千里些。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>呂向注:“峨峨,高皃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢司馬相如『上林賦』:“九嵕嶻嶭,南山峩峩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韋應物『擬古詩』之三:“峩峩高山巔,浼浼靑川流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元張可久『寨兒令·題昭君出塞圖』曲:“羽蓋峨峨,虎皮馱馱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>蘇曼殊『燕子龕隨筆』:“<王子>傅粉塗脂,峨峨雲髻,狀若好女焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.盛壯,盛美。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·棫樸』:“濟濟辟王,左右奉璋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>奉璋峨峨,髦士攸宜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“峨峨,盛壯也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王士祿『顧云美八分書歌』:“當年海內無干戈,留都之物尤峨峨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]