豐碩 發表於 2013-3-5 16:15:36

【漢語大詞典●峨】

<P align=center>【漢語大詞典●峨】<p><br>
①[éㄜˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『集韻』牛河切,平歌,疑。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亦作“峩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.山勢高峻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『說文·山部』:“峨,嵯峨也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.引申爲卓然特立。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“峨然”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.矗起,高聳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『記夢遊甘露寺』詩:“峨天一峰立,欄楯橫半壁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『賣柑者言』:“峨大冠、拖長紳者,昂昂乎廟堂之器也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.峨眉山的省稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝靈運『山居賦』:“庚宅礨以葆和,輿陟峨而善狂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>自注:“楚狂接輿,楚王聞其賢,使使者聘之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>於是遂遊諸名山,在蜀峩眉山上。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·盧藏用傳』:“登衡廬,彷洋岷峨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『秋夜獨醉戲題』詩:“莫恨久爲峨下客,江湖歸去得雄誇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>詳“峨眉”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●峨】