【漢語大詞典●峴】
<P align=center>【漢語大詞典●峴】<p><br>①[xiànㄒㄧㄢˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』胡典切,上銑,匣。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
“峴”的繁體字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.小而高的山嶺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·謝靈運〈從斤竹澗越嶺溪行〉』:“逶迤傍隈隩,苕遞陟陘峴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注引『聲類』:“峴,山嶺小高也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『含輝洞述』:“捫陘歷峴,來適公志。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉基『若耶溪杳郭深居精舍』詩:“疎窗夜深啟,孤月掛遙峴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.山名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>即湖北峴山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐賈島『岐下送友人歸襄陽』詩:“若更登高峴,看碑定淚流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“峴山”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]