豐碩 發表於 2013-3-5 16:10:19

【漢語大詞典●峭蒨】

<P align=center>【漢語大詞典●峭蒨】<p><br>
1.高聳挺立。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐皎然『奉和陸使君長源夏月遊太湖』詩:“萬頃合天容,洗然無雲族,峭蒨矚仙嶺,超遙隨明牧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明夏完淳『詠懷』之一:“孤生岑上竹,峭蒨不改移。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙光榮『里湖紀遊』詩:“遙峰憐峭蒨,近壑怖幽深。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指高聳挺立的山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐張說『過蜀道山』詩:“披林入峭蒨,攀磴陟崔嵬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.鮮明貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·左思<招隱詩>之二』:“峭蒨靑蔥間,竹柏得其眞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“峭蒨,鮮明貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>峭,一本作“悄”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元辛文房『唐才子傳·綦毋潛』:“詩調屹崒峭蒨,足佳句,善寫方外之情,歷代未有。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明舒曰敬『<輶軒紀事>序』:“摹寫變幻,筆隨境轉,有與境俱麗者,有與境俱古者,有與境俱峭蒨、俱緜遠者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●峭蒨】