豐碩 發表於 2013-3-5 16:05:09

【漢語大詞典●峭刻】

<P align=center>【漢語大詞典●峭刻】<p><br>
1.陡峭。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『看松庵記』:“菴之東北又若干步,山益高,峰巒益峭刻,氣勢欲連霄漢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.嚴厲苛刻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『柳常侍行狀』:“處事詳諦,無依違故縱之敗;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
奉法端審,無隱忌峭刻之文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『司馬府君墓志』:“雖練習律令,而不爲峭刻,斷獄必求厭人心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.形容文筆銳利。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸鈕琇『觚賸·槲葉集』:“雪木所著,『槲葉集』,冷艷峭刻,如其爲人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孽海花』第三回:“他的文章和別人不同……有時樸茂峭刻,象水心陳碑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
有時宏深博大,如黃岡石臺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●峭刻】