【漢語大詞典●岸獄】
<P align=center>【漢語大詞典●岸獄】<p><br>監獄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>岸,通“犴”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『詩·小雅·小宛』:“哀我填寡,宜岸宜獄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“『韓詩』作犴,音同。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>云鄕亭之繫曰犴,朝廷曰獄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋楊萬里『與張嚴州敬夫書』:“某初至,見岸獄充盈,而府庫虛耗自若也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸譚嗣同『仁學』三七:“是何不幸爲婦人,乃爲人申韓之,岸獄之!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>柳亞子『放歌』:“刖刑施無辜,岸獄盈閨房。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]