豐碩 發表於 2013-3-5 15:13:58

【漢語大詞典●岸岸】

<P align=center>【漢語大詞典●岸岸】<p><br>
1.每一處水岸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『春日江村』詩之一:“農務村村急,春流岸岸深。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『白龍泉』詩:“岸岸何鑿鑿,渤潏湧山腳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元仇遠『點絳唇』詞:“幾時寒食?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 岸岸梨花白。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.嚴峻苛細。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『策略五』:“法令簡約,不爲岸岸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>當時大臣將相,皆得從容終日。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.高傲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『郁離子·公孫無人』:“小人之未得志也,尾尾焉;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
一朝而得志也,岸岸焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尾尾以求之,岸岸以居之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●岸岸】