豐碩 發表於 2013-3-5 14:30:37

【漢語大詞典●山藪】

<P align=center>【漢語大詞典●山藪】<p><br>
1.山深林密的地方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·宣公十五年』:“川澤納汙,山藪藏疾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢馬融『廣成頌』:“乃儲精山藪,歷思河澤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『郁離子·枸櫞』:“鳥獸以山藪爲家,而豢養於樊籠之中,非其情也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.山林與湖澤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·梁冀傳』:“多拓林苑,禁同王家,包含山藪,遠帶丘荒,周旋封域,殆將千里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·盧諶<贈劉琨一首幷書>』:“大雅含弘,量苞山藪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張銑注:“言量度廣遠,可以苞括山藪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶言山野草莽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>與“朝廷”、“廊廟”相對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·謝弼傳』:“臣山藪頑闇,未達國典。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·管寧傳』“既已西渡,盡封還之”裴松之注引晉傅玄『傅子』:“唯陛下聽野人山藪之願,使一老者得盡微命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·明僧紹傳』:“山藪之人,政當鑿壞以遁,若辭不獲命,便當依戴公故事耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●山藪】