【漢語大詞典●山頽】
<P align=center>【漢語大詞典●山頽】<p><br>1.孔子死前七日,早起,反手曳杖,逍遙於門,歌曰“泰山其頽乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 梁木其壞乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 哲人其萎乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>見『禮記·檀弓上』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后因以“山頽”作爲逝世的婉詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸曾國藩『母弟溫甫哀詞』:“李即山頽,弟乃梁壞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.如山崩塌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉郭璞『江賦』:“盤渦谷轉,淩濤山頽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.形容醉倒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元楊仲弘『雪後次韻鄭集之』:“君辭如泉酒,我醉如山頽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明楊愼『席上漫興』詩:“坐如泥塑還和氣,醉若山頽未盡情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“玉山倒”、“玉山頽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]